🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tần Lam Gia có chút kinh ngạc trừng mắt nhìn, lại ngẩng đầu nhìn Đàm Lăng Việt.

“Đây là chú chó lúc nãy hai người kia ném xuống?”

Đàm Lăng Việt từ trước đến giờ mặt mày lạnh lùng giờ bỗng dưng nổi đỏ, một tay đoạt lấy cái thùng la lên: “Cậu ít lải nhải, tại vì thấy con chó này bộ dáng thật kinh khủng nên mới đem đi.”

Tần Lam Gia nhìn Đàm Lăng Việt mạnh miệng, mím môi cười.

“Vậy cậu định làm thế nào? Nó giống như bị bệnh nặng lắm rồi”

Đàm Lăng Việt cúi đầu nhìn con chó nhỏ kia, chó nhỏ ngẩng đầu nhìn, như muốn dựa dẫm. Dù không biết là ai vì chất lỏng trong mắt nó, nhưng nó biết đây là người cứu nó.

“Làm sao mà biết, nuôi trước tính sau. ” Đàm Lăng Việt thở dài, ôm thùng nhỏ tiếp tục đi, “Tôi đem về nhà.”

Tần Lam Gia đi theo mấy bước, thấy Đàm Lăng Việt quay đầu lại trừng nói: “Không cho phép lại đây, nếu không tôi đánh cậu!”

Tần Lam Gia dừng bước lại, vẻ mặt biết điều nói: “Nhưng không thể như vậy đem mang về nhà a, nó bị bệnh, đem nó đi bệnh viện thú y đi.”

“Nơi này huyện nhỏ như vậy làm gì có bệnh viện thú y.” Đàm Lăng Việt cau mày thầm nói.

“Tôi biết nơi nào có bác sĩ thú y, đi theo tôi. ” Tần Lam Gia kéo tay Đàm Lăng Việt, không nói lời nào đem y kéo tới một nơi.

“Chờ chút, lớp trưởng không lên lớp à?” Đàm Lăng Việt hỏi.

“Cúp hai tiết cũng chẳng ảnh hưởng đến học lực. ” Học sinh xuất sắc giọng hết sức kiêu ngạo.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-dia-vong/95472/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.