Đàm Lăng Việt ngày hôm sau đi đặt khách sạn, Tần Lam Gia khi về nhà đụng phải một vị khách không mời mà đến. 
Tần Lam Gia đứng ở cạnh cửa, đang cúi đầu tìm chìa khóa trong giỏ xách, cửa trước mặt đột nhiên mở ra, một giọng nữ hoạt bát từ bên trong truyền ra: “Lăng, anh động tác nhanh một chút đi, em sắp chết đói —— a!” 
Cô gái thoạt nhìn rất trẻ, trang phục hợp mốt một bên quay đầu kêu, một bên đi ra ngoài, thình lình đụng phải Tần Lam Gia ngoài cửa. 
“Cậu là ai? Đứng ở chỗ này làm gì? ” mặt một lớp trang điểm dày, đặt mắt nhìn chằm chằm Tần Lam Gia, lớn tiếng chỉ trích. 
“Ách… tôi ở chỗ này… ” Tần Lam Gia đứng trước cửa nhà bị chất vấn, nhất thời trố mắt, thấp giọng giải thích. 
“Gia Gia, cậu về  rồi a. ” Đàm Lăng Việt một bên mặc áo khoác một bên từ trong phòng đi ra, cười với Tần Lam Gia, “Đây chính là người bạn tớ nói với cậu, đột nhiên muốn tới, hại tớ luống cuống tay chân tìm chỗ ở cho nàng, thật là phiền toái.” 
“Uy, Lăng, anh thật là quá đáng, em chính là gạt ba ba chạy tới thăm anh, anh  không thương hoa tiếc ngọc a. ” Cô gái nửa thật nửa giả chỉ trích Đàm Lăng Việt, trên mặt mang theo nụ cười ngay thẳng như cũ, “Rồi nói anh không phải là có nhà sao, sao lại tìm chỗ khác cho em, anh hay tự mình tìm phiền phức.” 
Đàm Lăng Việt ôm cánh tay hừ hai tiếng: “Nam nữ thụ thụ bất thân, phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-dia-vong/1984817/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.