Trong nháy mắt đại học năm cuối sắp kết thúc, một số bạn học vừa ra trưởng đã có chỗ để đi làm, còn không có thì khi ra trường vẫn tiếp tục bận rộn. Còn có người ra nước ngoài, người thi nghiên cứu sinh, mỗi người đều liều mạng nỗ lực. Cùng những bạn học khác so sánh, Tần Lam Gia sớm đã xác định học nghiên cứu sinh ngược lại hết sức nhàn nhã. 
Đàm Lăng Việt đã đi hơn nửa năm, chuyến đi này lại bạt vô âm tín. Mặc dù đã sớm nghĩ đến kết quả như thế, Tần Lam Gia mỗi lần nhớ đến vẫn không nhịn được thở dài một tiếng. Trong điện thoại di động tên Đàm Lăng Việt vẫn không xóa, hắn cũng không phải ôm hi vọng gì, chỉ là cảm thấy chuyện còn chưa đến mức ngay cả điện thoại liên lạc cũng muốn thủ tiêu. Chẳng qua Tần Lam Gia chưa từng chủ động liên lạc với y, không biết số điện thoại này y có còn giữ lại hay không. 
Đồ Quang công việc ngày càng bận rộn. Làm thêm giờ là chuyện thường như cơm bữa, đi suốt đêm cũng có, một khi đi công tác bên ngoài cộng thêm phá án tử thì càng không biết khi nào về. Vốn cảm thấy trị an xã hội không có gì bất ổn, nhưng bên cạnh có một cảnh sát chăm chỉ lại được trọng dụng, ngược lại cảm thấy ngày ngày có vô số chuyện phạm pháp loạn kỷ cương phát sinh. 
Kể từ ngày tỏ tình đó, Đồ Quang dường như không muốn làm khó Tần Lam Gia, đối với chuyện nói thích hắn một chữ cũng không nói, ngay cả ánh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-dia-vong/1984794/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.