Mẹ Đàm hướng tầm mắt không vui nhìn về phía Tần Lam Gia, Tần Lam Gia lễ phép gật đầu chào a di, lại chỉ lấy được một tiếng khinh thường hừ nhẹ, làm cho hắn nhất thời càng như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Đàm Lăng Việt nhưng lại thật giống như không chút nào phát hiện sự tức giận trên người mẹ Đàm, cầm lấy ly trà trên bàn rót cho Tần Lam Gia, bưng lên tới trên tay của hắn.
“Trên đường mệt mỏi rồi, trước uống ngụm trà đi.” Đàm Lăng Việt ghé sát vào Tần Lam Gia thấp giọng nói.
Mẹ Đàm không thể nhịn được nữa nặng nề khụ một tiếng, cho đến khi Đàm Lăng Việt đem mặt chuyển hướng bà, trên mặt y không chút để ý lại làm cho mẹ Đàm càng thêm tức giận.
“Gọi điện thoại?! ” Mẹ Đàm cả giận nói, “Mẹ cho người gọi mấy trăm cuốc. Con căn bản không nghe điện thoại, con còn dám nói nhẹ nhàng như vậy?!”
“A? Không thể nào. ” Đàm Lăng Việt cũng rót cho mẹ Đàm một ly trà, cười cười nói: “Mẹ, con thật không có nhận được a, nhất định là nơi nào xảy ra vấn đề. Con đi tìm tổng đài mắng vốn đi, làm trễ nãi bao nhiêu chuyện a.”
Tần Lam Gia trầm mặc nghe y mặt không đỏ tim không đập nói, đây rõ ràng là nói dối, trong lòng chỉ có bất đắc dĩ. Y lúc đó ở chỗ mình cũng đó nhận mấy cuốc gọi của công ty để làm việc, Từ Hinh là người ở công ty, những chuyện như thế này sao lại không biết. Từ Hinh biết, mẹ Đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-la-dia-vong/1984761/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.