Dành cả ngày để suy nghĩ các làm chủ năng lực vi diệu của mình, cô bắt đầu thử những cách mình nghĩ ra. Làm chủ chính năng lực của mình thì phải thử với bản thân mình trước tiên. Trước tới nay cô luôn thấy trong mình có khoảng nào đó mơ hồ, thử làm rõ nó xem sao.
Nhắm mắt lại, thật bình tĩnh, lắng nghe trái tim mình đang đập, từng nhịp, từng nhịp. Phải tin vào bản thân, chắc chắn sẽ được, chắc chắn vậy.
Thiên Kỳ đã giữ nguyên tư thế này trong một khắc, không thấy động tĩnh gì mới mẻ. Như người ta thì nhắm mắt vô một chút là có thể thi triển mà pháp nọ kia, mình ngồi một đống nãy giờ chẳng có động tĩnh gì, không lẽ là sai cách rồi sao?
Cứ thế, Thiên Kỳ đã ngồi thêm một khắc nữa rồi lăn quay ra ngủ lúc nào không biết.
__________
Thức dậy trời đã vào buổi xế chiều, đột nhiên Thiên Kỳ thấy nhớ mấy bông hoa qua. Sống ở Lệ vương phủ này một bông hoa cũng không có, nhàm chán quá đi thôi.
Ngày ngủ quá nhiều dẫn đến việc ban đêm bị mất ngủ, và hiện tại thì Thiên Kỳ tiểu thư đang nằm trên giường với hai con mắt mở to. Không thể nào ngủ được đành phải đi dạo thôi.
Trong vương phủ này có một cái hồ, khá lớn được xây một cách rất công phu, nước hồ luôn trong vắt. Có mấy tiểu ngư khả ái bơi lượn tung tăng trong hồ. Hôm nay chắc đến đó hóng gió một lát a.
Bên nay trăng thanh gió mát, cũng không uổng chút nào. Tự nhiên lại muốn ăn khuya quá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ky-truyen/947353/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.