Thật nhanh chóng, Thiên Kỳ đã có thể trở về Thiên Thư lầu nhưng lại không phải một mình. Hai vị vương gia cao cao tại thượng kia lẽo đẽo đi theo. Bỗng nhiên cô cảm thấy mình như bà mẹ trẻ, thật mệt mỏi. Suốt quãng đường tới đây, Ngọc vương không cho cô yên dù chỉ một khắc. Hắn liên tục hỏi, hỏi đủ các thứ. Cụ thể là:
- Thanh nhi, niêm của nàng là?
- Thập ngũ – Lạnh lùng và phũ phàng của Thiên Kỳ bộc lộ sâu sắc.
- Đúng độ trăng rằm a. Nàng thích ăn gì?
- Không gì cả.
- Nàng thích trang sức không, ta tặng nàng đủ loại trang sức quý hiếm trên đời.
- Ta muốn sao trời, ngài lấy được không?
- Sao nàng phũ phàng quá vậy, thật làm trái tim nhỏ bé của ta đau a.
- Ngài không cần quan tâm ta sẽ không đau.
- Nếu được ở bên nàng thì sự đau đớn này có là chi.
- ...
Thiên Kỳ không kiềm chế nổi, hết cung kính khiêm nhường nổi rồi. Ngọc vương này đúng là dai như đỉa, phiền phúc thực sự. Về phần Ngụy vương, vị này có vẻ như đã biết sợ là gì rồi, không dám hé nửa lời.
Vừa tới Thiên Thư lầu, Thiên Kỳ vội nhảy xuống, chạy thật nhanh vào lầu, phía sau một đám người chạy theo, có thể tưởng tượng ra bây giờ Thiên Kỳ như một thần tượng được fan săn đón. Mới bước vào lầu một cô vội ra lệnh:
- Các ngươi ở dưới này hầu hạ hai vị vương gia cho tốt, ta lên thư phòng đọc sách, không ai được làm phiền.
- Vâng, thưa Quận chúa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-ky-truyen/947347/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.