Mã Thu mở cửa nhẹ nhàng không tiếng động tránh đánh thức con người đang ngủ say trên giường,Hình Thiên đang cuộc tròn trong chăn,má phúng phính,miệng cứ chép chép trông rất đáng yêu.Cầm điện thoại trên tay ấn một dãy số dài rồi đặt lên tai gọi cho người kia,bước ra ban công châm một điếu thuốc,phả một làn khói trắng lên không trung.Đầu dây bên kia vang lên vài tiếng rồi mới nhấc máy,giọng nói có chút khẩn trương cũng có chút lãnh khốc.
-Có chuyện,tôi không có thời gian đâu nên nói vào chuyện chính đi?
-Liên hệ bác sĩ khoa tim mạch cho tôi,nội trong tháng này sắp xếp một ca phẫu thuật cho tôi.
Hút một hơi thuốc dài,nghe được bên kia đáp lại tiếng đồng ý cũng nghe thấy lịch chính xác cho ca phẫu thuật liền cúp điện thoại.Nhìn xung quanh thấy một cảnh núi rừng yên bình khiến lòng hắn có chút trầm mặc,tại sao tình yêu của hai người họ lại chẳng thê nhẹ nhàng,dịu êm như thế,cứ vậy ngắm nhìn khung cảnh thật lâu mà không để ý phía sau mình,con người kia đã thức dậy bao giờ.Từ phía sau,Hình Thiên ôm lấy tấm lưng rộng của Mã Thu,mặt nhẹ cọ vào khiến hắn có chút nhột nhưng vẫn cưng sủng để cậu mặc sức làm càn.
-Cậu biết hút thuốc khi nào vậy,tớ nhớ cậu đâu biết hút thuốc đâu?
-Chỉ mới biết gần đây,cậu không thích sao,nếu không thích tớ liền bỏ hút.
Hình Thiên gật nhẹ đầu mũi khịt khịt vài cái,mùi thuốc lá rất nồng,cũng rất khó chịu nên cậu rất ghét nó,cậu chỉ thích mùi hương của hoa khi chúng nở rộ.Nghe vậy Mã Thu chẳng ngần ngại dập tắt điếu thuốc trên tay,quay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kinh-nha-tiep/1016385/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.