Tầm quá giờ trưa Mã Thu thức giấc quay qua nhìn cậu một chút rồi nhẹ nhàng ngồi dậy bước xuống giường.Hắn chỉ mặc tạm một cái áo khoác ngủ dài tới đầu gối,trên tay cầm một điếu thuốc bước xuống nhà.Đám bạn thấy hắn bước xuống liền giở giọng trách móc.
-Đồ tồi cậu để bọn tớ chờ như vậy hả,còn giày vò người ta cả một buổi sáng.
-Sao lại nói vậy,lão đại là đang tìm kiếm xuân sắc của bản thân.Nhìn xem trên người lão đại toàn dấu hôn lẫn dấu cào.Chà mãnh liệt lắm nha.
Hắn chầm chậm bước đến bàn dập tắt điếu thuốc trên tay,tự mình rót một cốc nước uống hết một hơi mắt cứ lườm lườm bọn nó.Họ chỉ biết cười hề hề cho qua không dám động vào hắn,Nghiêu Trình từ nãy giờ không nói cứ chăm chăm điện thoại suốt.Một tiếng hét vang lên thu hút cả đám nhìn lại một chỗ,Nghiêu Trình chạy đến đưa điện thoại cho Mã Thu xem.
-Nhìn xem cá cắn câu rồi nhé,đúng là con chuột tham lam chỉ ham miếng ngon.
Mã Thu lạnh nhạt nhìn lấy rồi tặc lưỡi như thể đã biết trước chuyện này,đánh mắt nhìn sang Nghiêu Trình đánh vào đầu cậu một cái rõ đau,giọng nghiêm nghị trách móc.
-Cậu nói to thế làm gì hả,Hình Thiên thức giấc thì sao hả.
Nghiêu Trình bĩu môi không thèm quan tâm con người tình yêu bao quanh như hắn,lười nhác ngáp nhắn ngáp dài bước đến cái ghế dài mà nằm xuống.Cầm lên gói snack vừa nhai vừa tâm tắc khen lấy khen để
-Nhưng nói đi phải nói lại lão đại chúng ta đúng là sức trâu đấy,từ sáng tới bây giờ chắc hành con người ta ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kinh-nha-tiep/1016384/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.