Húc Dương quay mặt đi, giọng nói lạnh băng.
Trên đường đi, Húc Dương nghiêm tíc lái xe không cất tiếng nói với cô. Tiểu Y thì cảm thấy không khí trong xe quá ngột ngạt liền tìm cách đánh bay bầu không khí giữa hai người.
\-Uhm... anh chuẩn bị quà cho gia đình rồi chứ?
\-Uh.
“Uh” thế là thôi. Tiểu Y bó tay. Sao bình thường lúc trên giường, anh nói nhiều lắm cơ mà. Tự dưng vừa thay bộ đồ cái thay đổi 360 độ vậy.
\-Gia đình anh như thế nào?
\-Bình thường.
\-... thế à?
\-Lát nữa cứ cư xử đoan trang để vui lòng ông nội tôi là được.
\-Vậy chúng ta sẽ đóng giả là người yêu phải không?
\-Vậy đi!
—————
Ở Lý Gia, bàn ăn dài 2,5 mét đã được bày soạn đầy thức ăn. Nhưng ở trên tầng, tiếng hét ồm ồm và phát ho phía sau:
\-Mấy ngươi không đưa Húc Dương về đây thì đừng mơ đến một phần gia sản của ta! Khụ khụ...
\-Ông nội!
Hoàng Nhi thấy ông ho liền lo lắng chạy đến xoa lưng cho ông
\-Cút! Ta chỉ có một cháu trai duy nhất là Lý Húc Dương thôi. Khụ khụ...khụ khụ.
Từng cơn ho dai dảng không biết tại sao lại bám lấy ông.
\-Lão gia... cậu chủ Dương... về rồi!
Một phụ giúp viẹc trong nhà chạy lên tầng thông báo.
Ông lão vẫn ngồi trên xe lăn, vẫn phát ra tiếng ho không dứt, khàn khàn lệnh vệ sĩ:
\-Mau đưa ta xuống dưới lầu!
Hai tên vệ sĩ cường tráng thuần thục di chuyển chủ nhân của mình xuống tầng.
\-Ông nội/ Cháu nội.
Ông lão và Húc Dương vừa thấy mặt nhau đã lên tiếng, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tieu-thu-lam-tinh-nhan/2418279/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.