\-Sáng hôm sau\-
Tiểu Y vừa ngủ dậy thì được các người hầu trong nhà chuẩn bị cho cô đồ dùng để bắt đầu ngày mới.
Xong việc, cô xuống nhà thì Húc Dương bước lên:
\-Bảo bối dậy rồi à?
\-Gọi bằng tên được rồi! Nghe nói gọi sởn cả người!
\-Bữa nay em sẽ cùng tôi đi đàm phán với khách hàng.
\-Nhưng còn hạng mục chiều qua?
\-Để Việt xử lý. Đối tác là người Hàn mà Việt và tôi không biết tiếng Hàn nên cô phải đi thôi.
Lý Hoàng Nhi đi qua thấy Húc Dương liền chạy đến ý kiến:
\-Anh! Em cũng biết một người bạn giỏi tiếng Hàn. Em sẽ nhắn chị đó đi với anh.
Tiểu Y nghe vậy liền từ chối giúp Húc Dương:
\-Không cần đâu Tiểu Nhi à! Chị cũng có thể giao tiếp với họ mà. Đừng lo lắng về công việc của anh..
\-Tôi không có nói với chị.
Hoàng Nhi không để Tiểu Y nói xong liền quát lên một câu và bỏ đi.
“Cô ta chỉ đang giả nai trước mặt ông nội và A Dương thôi. Đó không phải là bộ mặt thật của ả! Mình sẽ vạch trần bộ mặt thật của cô ta!”
“Laly, chị về Bắc Kinh rồi phải ko?”
“Uhm, sao thế?”
“Chị rãnh thì giúp anh em tiếp khách Hàn Quốc đi!”
“Hmmm, anh em sao phải tiếp khách Hàn Quốc, để nhân viên đi được rồi. Chị cũng đang bận. Sorry!”
Đọc xong dòng tin nhắn, cô vứt điện thoại đi ụp mặt xuống gối.
\-Sao cô ta may vậy? Trúng ngày chị ấy bận việc.
—————
Chiều tà, Tiểu Y đã hoàn thành đối tác với khách hàng nước ngoài và cắt ruy băng cho một công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tieu-thu-lam-tinh-nhan/2418277/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.