Sáng hôm sau.
Văn Văn và Việt đã lấy lại được sức, hai người đi theo men hố đá ấy ra đến dòng sông rồi đi về phía cắm trại ban đầu.
Tuy nhiên vì đêm qua mưa lớn nên bùn đất và đá bị sạt lở nhẹ, cũng may không ảnh hưởng gì cả.
-Tiểu Y!
-Văn Văn!
Tiểu Y nghe thấy giọng nói của cô bạn thân liền đứng dậy định chạy tới... nhưng không nổi, cô ngồi phịch xuống đất lại.
-Cậu sao vậy?
Thấy thế, Văn Văn lo lắng hỏi han.
-Chị ấy hôm quá được anh em giúp hạ sốt nên như thế đấy.
Hoàng Nhi trêu chọc.
Vì không sao, Tiểu Y làm chị dâu của cô thì ok!
-Gì? - Văn Văn cũng hớn hở theo - Hạ sốt chưa?
-Này, tao lo cho mày mà như vậy à?
-Oh sorry! Được chưa? Mà... tao bị sốt mày đã hỏi thăm đâu!
-Rồi Việt có giúp hạ sốt không?
Hoàng Nhi và Tiểu Y nhìn quét trên cơ thể Văn Văn, châm biến hỏi trả.
-Hai đứa này, tụi này trong sáng, không như ai kia...
Rồi cả nhóm cười phá lên trừ Tiểu Y, cô úp mặt xuống xấu hổ.
-Cô ta bị anh làm trò đùa vậy mà không thấy nhục nhã à?
Bên này nhóm ba người đàn ông đang dọn dẹp đồ trên xe trở về liền vì công ty có chuyện.
-Ý cậu là gì?
-Ý ở mặt chữ ấy. Hai người làm tôi và Hoàng Nhi không thể nào ngủ được. Giờ thích tỏ thái độ à.
Húc Dương có chút ngượng. Dù sao làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tieu-thu-lam-tinh-nhan/2418220/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.