Việt đắp chăn cho cô rồi rời khỏi phòng. Văn Văn cuộn tròn chăn ôm lấy, chắc đây là mùi hương của anh, chắc đây là lần cuối cô tiếp xúc với anh.
Dù không còn thích Tiểu Nhi nhưng anh cũng chưa bao giờ để ý đến cô.
- Nụ hôn vừa nãy... chắc là do nhất thời thôi.
Cô sờ lên môi mình, cảm giác thật lạ, khác xa với những nụ hôn cô từng trải nghiệm. Đây là nụ hôn làm cô bỡ ngỡ nhất. Hai bên như trao hơi ấm cho đôi môi đối phương về đông. Một cảm giác thật tuyệt, hoá ra hôn người mình thích là vị thế này, còn hơn kẹo nữa.
Nhưng vui vẻ không lâu, thư ký của cô gọi đến, thông báo về tình hình của công ty. Có vẻ không được khả quan, với cơ thể cũng khoẻ hơn rồi nên cô đành trở về Trung Quốc ngay thôi.
Cô đi tắm để hạ nhiệt hơn và sắp xếp đồ vào vali lại. Việt đến đưa nước cho cô, thấy vậy anh khẽ chau mày.
- Tôi phải về Trung Quốc đây. Bên đó thời tiết ổn định lại rồi.
- Cô đang ốm mà?
- Công ty tôi có chuyện, phải về xem liền.
Việt lấy điện thoại gọi cho ai đó:
- Boss, tôi về Trung Quốc trước nhé.
Như được sự đồng ý rồi, anh cũng đi dọn lại mấy thứ vào vali:
- Tôi sẽ đi với cô.
Văn Văn không biết phải làm sao, thôi hãy xem như đó là việc của anh, không liên quan đến cô.
Hai người cùng lên máy bay, chuẩn bị về quê nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-tieu-thu-lam-tinh-nhan/2418160/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.