Khương Ái nghe xong bàn tay không kiềm được mà nắm chặt lại, cô biết bà ta có ác ý nhưng trước những lời lẽ đó lại không có cách nào phản bác.
Hóa ra bà ta là chỗ chống lưng cho Khương Cẩm Chi, vậy thì việc bà ta tới đây hôm nay chắc hẳn bất lợi cho cô rồi.
Ngay khi suy nghĩ đó của Khương Ái kết thúc, bà Vân Đóa ưỡn ngực một cách quý phái đi xuống bậc thang, lúc đi qua người cô còn cố ý đẩy mạnh.
Theo đúng mong muốn của bà ta, Khương Ái không lường trước được sự việc suýt nữa thì bổ nhào.
Bà ta ngồi xuống sofa, nhìn cô chật vật cười đắc chí:
"Yếu ớt vô dụng, chủ nhân tới còn không biết pha trà rót nước?"
Nữ người làm trung tuổi nãy giờ vẫn đứng một bên, thấy thái độ Úc phu nhân dành cho Khương Ái toàn là ghét bỏ, liền đứng ra giúp đỡ:
"Phu nhân thật xin lỗi, giờ tôi đi pha trà ngay."
Vân Đóa không hài lòng lập tức lừ mắt với nữ người làm, gương mặt hằn học quát tháo:
"Đứng lại đó, ta nói chuyện với bà à? Ở đây không có chuyện của bà cút đi."
Khương Ái đón nhận tấm lòng của thím Trương, nhưng cô không muốn liên lụy tới bà ấy, cánh môi mấp máy ra hiệu cho bà ấy rằng cô tự lo được:
"Không sao đâu, thím đi đi."
Thím Trương vẫn còn lo lắng trong lòng, tuy vậy thân là người giúp việc sao có thể cãi lại lời chủ nhân? Bà ấy đưa mắt nhìn Khương Ái lần cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-the-tro-thanh-day-to-cho-ong-trum/3351619/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.