Khương Ái giống như sợ chậm trễ Úc Lễ sẽ thay đổi quyết định bắt cô hầu hạ cả đêm, đi còn nhanh hơn cả chạy.
Xuống dưới tầng một rất nhanh cô đã tìm được quản gia, sau khi thuật lại lời Úc Lễ cho ông ấy nghe, vẻ mặt cô thoáng hiện lên tia do dự.
Quản gia bận rộn đi nhận lệnh, nghe xong liền cất bước đi lên bậc thang, không hề chú ý tới Khương Ái còn có điều muốn nói.
"Giang quản gia đợi chút đã."
Phải tới khi tiếng gọi khẽ của cô lọt vào tai, ông mới quay đầu.
"Chú có chiếc đồng hồ nào không dùng đến không? Cháu không căn được thời gian chính xác."
Khương Ái tiến lên trước vài bước, đem lời trong lòng nói ra. Thời điểm bỏ trốn ngoài thân xác này ra cô không nhớ mang theo bất kỳ thứ gì cả, mà cho dù có nhớ thì cũng chẳng có gì để cầm đi, thẻ ngân hàng do liên quan đến việc làm ăn phi pháp của bố đã bị khóa, di động thì nằm trong tay Bắc Minh Cảnh. Cô tính ra còn nghèo hơn cả một kẻ ăn mày lề đường.
Quản gia không nghĩ tới chuyện khiến cô lăn tăn một hồi lâu mới mở miệng, lại là xin ông một chiếc đồng hồ xem giờ.
Ông thoáng ngẫm nghĩ rồi cất lời: "Lát tôi lấy đem qua cho cô."
"Làm phiền bác rồi." Nhận được câu trả lời mong muốn Khương Ái không nán lại thêm nữa, cúi chào quản gia rồi xoay người đi ra cửa.
Sau khi Khương Ái đi khỏi quản gia đẩy cửa bước vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-the-tro-thanh-day-to-cho-ong-trum/3351618/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.