8,
Những người có mặt ở đây không hề hoài nghi những gì tôi nói, dù sao ai cũng nghe nói về địa vị của Giang Ninh trong Giang gia rồi.
Chỉ là thầy chủ nhiệm nhìn bóng lưng tôi rời đi, lầm bầm nói: “Thời thế sắp thay đổi rồi.”
Sau khi ra ngoài, tôi nhìn Lục Nguyệt nói: “Em đã làm rất tốt, nhưng từ giờ có thân phận Giang gia làm gì cũng dễ dàng hơn, đây là điều đầu tiên em phải hiểu.”
Lục Nguyệt nghe xong ánh mắt sáng lên, gật đầu mạnh mẽ.
Buổi tối sau khi về nhà, sắc mặt Giang Nhã Đình không tốt lắm, ngược lại Lục Nguyệt hiếm khi lại có chút vui vẻ.
Giang Nhã Đình khóc thật to khi thấy mẹ tôi, bà ấy giật mình hỏi có chuyện gì.
“Bây giờ mọi người trong trường đều nói con không phải con gái nhà họ Giang…” Giang Nhã Đình nức nở phàn nàn.
Mẹ tôi nghe xong cũng lo lắng: “Đừng khóc nữa, làm sao họ biết được?”
Giang Nhã Đình khóc to hơn, nhìn về phía Lục Nguyệt: “Nguyệt Nguyệt, em nói với mọi người đúng không? Tại sao em lại làm thế? Chị không cần gì, chỉ muốn ở bên ba mẹ và chị gái thôi…”
Mẹ tôi được Giang Nhã Đình dẫn dắt, nghiêm khắc quay đầu nói với Lục Nguyệt: “Lục Nguyệt! Con nói với các bạn học đúng không? Sao con lại có thể như vậy? Vậy thì Nhã Đình ở trường phải làm sao đây? Tại sao con lại ngu ngốc như vậy?”
Lục Nguyệt bị mẹ tôi dọa sợ, chưa kịp phản kháng hai mắt đã đỏ lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-gia/2716407/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.