Mỗi câu cô nói ra đều gây chấn động lòng người.
Tần tiên sinh nhất thời không thể phân biệt được đây là lời cảnh báo của cô nhóc hay cô thật sự cho rằng như vậy, thân là đại tiểu thư chân chính của nhà họ Tần mà thế này cũng quá hèn mọn rồi, quả thực khiến người ta coi thường.
Tần tiên sinh đưa mắt nhìn thoáng qua Giản Ánh An, lạnh lùng nói: "Con biết là được."
Giản Ánh An rời khỏi thư phòng.
Hai chân cô run run, không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là vì đói.
Chút đồ ăn buổi sáng đối với cô mà nói chưa đủ để bù lại phần dinh dưỡng đã mất trong 6 năm qua, cô vội chạy đến phòng bếp tìm đồ ăn cho mình.
Mấy chuyện thế này đời trước Giản Ánh An đã từng làm qua không ít, có thể nói kiếp trước cô còn không có tư cách lên bàn ăn cơm, nói sao thì cũng phải học được cách chống đói.
Ăn xong thì tinh thần cũng trở nên sảng khoái dễ chịu, cô bước ra ngoài quay về phòng mình.
Không thể công khai mà đi thì phải lén lút ra khỏi bếp thôi, cứ để bọn họ nghĩ rằng nãy giờ cô đang nhốt mình trong phòng đi.
Giản Ánh An lại lần nữa lén trốn đi.
***
Đồng phục của cô cũng khá vừa vặn.
Giản Ánh An đứng ở trước gương, cảm giác đã có rất nhiều chuyện thay đổi so với trước đây. Đời trước quản gia làm việc cho có lệ, đặt cho cô một bộ đồng phục size lớn trong khi Giản Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-cung-thien-kim-gia-o-ben-nhau/3489855/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.