Đêm tĩnh lặng.
Bức màn trong phòng vẫn chưa kéo lên, ánh trăng mông lung mờ ảo chiếu vào, Giản Ánh An đang nằm trên chiếc giường lớn mềm mại nhưng lại trằn trọc, ngủ không được yên giấc.
Đã lâu lắm rồi cô không nằm mơ, hôm nay trong mơ lại thấy vô số mảnh nhỏ, tất cả đều là hình ảnh Tần Miên Miên nhìn vào mắt cô.
Khi còn nhỏ Tần Miên Miên rất đáng yêu, như một cái bánh bao sữa, lớn lên lại trở nên vô cùng xinh đẹp.
Một chữ thích kia của nàng tựa hồ đã quấn chặt lấy trái tim Giản Ánh An, khiến cô hít thở thôi cũng thấy đau đớn.
Mở mắt ra, cả người cô đều đã toát mồ hôi lạnh.
Cô nắm lấy cái chăn nhung, thở gấp, phải mất một lúc lâu mới bình tĩnh. Giản Ánh An đỡ đầu, nhìn về phía cuối giường, sau đó nhìn lòng bàn tay đã bị thu nhỏ của mình.
Tay cô nắm hờ lại, Giản Ánh An nghĩ thầm, cơ thể hiện tại vẫn còn quá yếu ớt.
Chỉ mới ở bên ngoài chạy lòng vòng một lát thôi mà bắp chân đã bị chuột rút rồi.
Trong lòng đang nghĩ ngợi thì nghe thấy tiếng ai ở ngoài gõ cửa.
Tiếng gõ đứt quãng, rất nhẹ, dễ bị bỏ qua, nếu không phải bây giờ Giản Ánh An hết sức cảnh giác đối với mọi thứ xung quanh mình, e rằng cô cũng không phát hiện ra.
Kết hợp với căn phòng tối tăm này, không hiểu sao có cảm giác hơi sợ.
Giản Ánh An bật cười thành tiếng, cô đi ra mở cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-that-cung-thien-kim-gia-o-ben-nhau/3489854/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.