Sáng sớm hôm sau, Yên Chi uể oải ngáp ngắn ngáp dài, vươn vai làm đủ kiểu để giúp bản thân tỉnh táo hơn. Nhưng khi cô định bước xuống giường thì mới phát hiện còn một người đang nằm cạnh mình nữa.
Hơn thế, y phục của cô và tên đó đều đang nằm vươn vãi dưới đất! Và... căn phòng này là của ai đây? Yên Chi hốt hoảng tự nhìn lại bản thân mình rồi ôm chăn hét lớn:
- Tên kia! Mau dậy cho ta!
- Tiểu thư? - Thừa Lãng giật mình tỉnh dậy.
- Ngươi... sao lại là huynh? Huynh! Ta...? Có chuyện gì đã xảy ra vậy? - Cô trợn tròn mắt nhìn người nam nhân đang cố giữ chăn lại để che chắn cơ thể mình.
- Tiểu thư, người không nhớ gì sao ạ? - Thừa Lãng bày ra vẻ mặt đầy đáng thương, hai mắt đẫm lệ. - Tối qua... là người nửa đêm xông vào phòng của tiểu nhân... sau đó còn làm nhục tiểu nhân.
- Ta... ta... ta... Không thể nào?! - Cô cuống cuồng lùi lại đằng sau. - Ta từng rất nhiều lần uống say rồi. Mỗi khi uống say ta liền đi ngủ mà! Làm sao có thể còn sức làm chuyện này được chứ? - Cô hoang mang.
- Thế là... người không có ý chịu trách nhiệm sao ạ? Tiểu nhân... - Thừa Lãng bắt đầu khóc thành tiếng. - Tiểu nhân biết mình thân phận thấp kém không xứng với người. Nhưng mà... nam nhân mất đi sự trong sạch thế này rồi thì còn ai cần nữa chứ?
Yên Chi nhìn Thừa Lãng đang khóc lóc ăn vạ với mình mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-ta-la-nguoi-te-bac/2961698/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.