Mộc Hương có chút khó tin nhìn về phía cửa: “Tiểu thư, người mới vừa rồi thực sự là băng sơn mỹ nhân Hàn Tĩnh Ngọc ạ?”
“Có vấn đề à?!”
“Nàng ấy…… Sao cảm giác không giống nhỉ? Hơn nữa, tiểu thư quen nàng ấy khi nào vậy?”
Mộ Dung Cẩm không muốn nói với nàng ta, lười phải giải thích! Thấy dáng vẻ không để ý của nàng, Mộc Hương tủi thân, sao mà nàng cảm thấy tiểu thư càng ngày càng ghét bỏ nàng rồi?
Mộ Dung Cẩm không có đi khuyên Mộ Dung Chinh, nàng biết Mộ Dung Chinh nhất định hiểu được nên lựa chọn như thế nào, quả nhiên, Mộ Dung Chinh rất quyết đoán gi¬ao ra năm mươi vạn binh quyền, trừ ra mười lăm vạn đại quân để trấn giữ, còn lại tùy thời đợi lệnh!
Mộ Dung Cẩm mỉm cười, đặt cuốn sách xuống: “Đường Trúc, theo ta ra ngoài!”
Mộc Hương cuống quýt: “Tiểu thư, còn muội?”
Mộ Dung Cẩm không nói gì vỗ vỗ đầu nàng ta: “Đi thôi!”
Nghe thế, Mộc Hương mặt mày sáng rỡ ra: “Hì hì! Vẫn là tiểu thư tốt nhất!”
Ra khỏi cửa phủ, Mộ Dung Cẩm lập tức nghe thấy bốn phía đều đang đều đang bàn luận về Đông Phương Hiểu và chuyện xuất binh, Mộ Dung Cẩm nghe vậy, một đường đi thẳng, đợi đến lúc nàng hoàn hồn thì phát hiện chính mình đang đứng trước cửa của “Diệu Y Đường”, thế mới nhớ ra dược liệu mình tìm cho Lạc Anh Cách còn chưa có tin tức nữa!
Trực tiếp đi vào: “Ta muốn gặp chưởng quỹ!”
Bởi vì lúc này người chữa trị rất ít, cũng không ai để ý ba người đi vào, chưởng quỹ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564062/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.