“Hoàng thượng! Uy không thể diệt, chúng thần chủ chiến!”
Đông Phương Thực nắm chặt tay, vì cái gì, vì cái gì tất cả mọi người đều đối nghịch với hắn? Vì cái gì?
Giờ phút này Đông Phương Khải không còn do dự nữa: “Người tới, truyền Mộ Dung tướng quân!”
“Dạ!”
“Đông Phương Hiểu chết rồi?” Mộ Dung Cẩm ngồi trên giường mềm, trong tay đang cầm một cành mai vừa hái xuống, giờ cũng đã sắp qua năm mới rồi, sao lại gặp phải chuyện như thế này chứ? Nhưng, Đông Phương Hiểu đã chết thật sao? Nàng tin rằng Sở Dạ không thể nào không biết công chúa liên hôn giữa hai nước chết đi như thế sẽ có ảnh hưởng gì tới quốc gia, phải chăng hắn đang sốt ruột? Hay là đang chờ Thiên Khải bệnh nặng chăng? Nhưng mà nàng thực sự vẫn không tưởng tượng ra được dáng vẻ sốt ruột của hắn!
“Dạ vâng! Tiểu thư, người không biết đâu, hiện tại cả thiên hạ đều đang truyền nhau, nói rằng Đông Phương Hiểu lúc chết quả thực là thê thảm không nỡ nhìn, một cô gái lại chết đi như thế, tên Đông Húc Vương này thực sự không phải là người!” Mộc Hương nói với giọng điệu xót xa, nhưng trên mặt thì một chút xót xa cũng không có.
Mộ Dung Cẩm dùng nội lực làm băng đọng lại, chốc lát đã thấy những nụ hoa mai kia tất cả đều nở ra.
Dáng vẻ của Đông Phương Hiểu hiện ra trước mắt, nàng vẫn luôn cảm thấy ả ta không giống người sẽ chết thê thảm như vậy, trực giác cho nàng biết, chuyện này không đơn giản như thế!
“Tiểu thư!” Đường Trúc đi tới: “Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564061/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.