Một tháng sau, ở đếđô, một bộ thường phục mà xanh lam nổi bật thân thể có chút gầy gò nhiều thêm một phần khí thế, trên đầu đội một tầng lụa mỏng, làm cho người ta không thấy rõ được dung mạo của hắn, chỉ có thể thấy được dường như làmột thiếu niên thanh tú khôi ngô.
Thiếu niên kia, cũng chính làMộ Dung Cẩm. Nàng một tay gắp thức ăn ăn cơm, ánh mắt lại nhìn chằm chằm trên tờ giấy trắng kia, phía trên ghi lại đầy đủ lai lịch của Đại Hổ:năm cậu ta mười năm tuổi được nhận vào quân Mộ Dung, trước kia là một cô nhi không cha không mẹ, trước mười năm tuổi đều làm ăn xin mà sống, sau khi tiến vào quân Mộ Dung cũng rất đàng hoàng, là người thật thà, thành khẩn, mặc dù không có biểu hiện xuất sắc, nhưng cũng là an phận thủthường, là một người trung hậu, theo lý thuyết cậu ta không thể giốngnhư là thám tử của Lý gia, nhưng sự thật không thể biện minh, quả nhiênlà người không thể nhìn bề ngoài.
Mộ Dung Cẩm thu tờ giấy vàotrong tay áo, nhanh chóng cơm nước cho xong,nhuandongd.i.e.n.d.a.n.l.e.q.u.y.d.o.n để một thỏi bạc xuống rồi rờiđi.
Hương Tuyết Hải.
Mộ Dung Cẩm tung tung viên đá thuậntiện nhặt ở ven đường trong tay, nhìn viện tử lịch sự tao nhã này, cườigiễu cợt một tiếng, giậm chân tại chỗ rồi đi vào.
Thuần thục nhảy qua được hai người , đẩy cửa chính bằng vàng kia ra, không đợi thị nữlên nghênh tiếp nàng đã đi trước một bước, không nhìn nơi xa hoa đầy mùi rượu này, bay thẳng đến nơi có mục đích của mình.
“Công tử! Nơinày người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564054/quyen-2-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.