Nước Sở, khi Sở Dạ nhận được thư và kim sang dược của Mộ Dung Cẩm, cười vui đến mức đuôi lông mày cũng dính chặt vào nhau, thế nhưng khi hắn nhìn thấy nội dung trong thư mà Mộ Dung Cẩm viết thì lập tức tối mặt lại: kim sang dược này là đặc chế của bổn môn, thoa lên tăng sức sống của da, vết thương nhanh khép lại, sau khi tróc vảy không lưu lại sẹo!
Một tay siết chặt giấy trong tay, Sở Dạ tức giận nhưng lại cười: “Mộ Dung Cẩm, cái người không có lương tâm này!” Thế mà lại một chữ cũng không nhắc tới hắn!
Giơ tay lên muốn ném giấy ra ngoài, nhưng trong lòng vẫn không nỡ bỏ đi, bất đắc dĩ kẹp nó vào trong một quyển sách hắn hay đọc, gấp lại cẩn thận mới đặt lại chỗ cũ!
“Ra ngoài!”
Nói vừa dứt, Dương Phong đi ra từ trong góc tối: “Chủ tử!”
“Mấy ngày nay có tin gì không?”
“Vô Phong kiếm xuất thế, người trong giang hồ bắt đầu xôn xao, đã có vài nhóm nhân mã đi đến doanh trại Mộ Dung Cẩm gây chuyện, nhưng cuối cùng đều là toàn quân bị diệt. Bên cạnh Mộ Dung tiểu thư xuất hiện một người võ công cao cường, thuộc hạ tự mình xem qua chiến trường, có cánh hoa tường vi đỏ, nhuandongd.i.e.n.d.a.n.l.e.q.u.y.d.o.n người chết đều là bị hút khô máu cho đến chết, chắc chắn chính là Tần Phi Nguyệt của Yêu Nguyệt Lâu!?
“Tại sao nàng lại chpjc phải Tần Phi Nguyệt?” Sở Dạ cau mày, thật lòng phục Mộ Dung Cẩm rồi, rốt cuộc nàng còn cho hắn bao nhiêu ‘vui mừng’ nữa? Thậm chí Tu La hỉ nộ vô thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564053/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.