“Ha ha ha! Tốt! Ýkiến hay!” Sát vách truyền đến tiếng cười của Mộ Dung Chinh, Mộ Dung Gấm bất đắc dĩ để sách xuống, hai ngày ngắn ngủi, Sở Dạ đã hoàn toàn lấyđược sự thưởng thức của Mộ Dung Chinh, ngay cả Văn Tử Khiêm cùng vớinhững phó tướng kia cũng khen hắn không dứt miệng, nhất là chiến dịchlần trước Sở Dạ đề ra biện pháp khiến bọn họ không chiến mà thắng, uyvọng thẳng tắp lên cao, cũng nhanh chóng đè nàng xuống!
Hai ngàynày sắc mặt Đường Trúc vẫn không tốt chút nào, hình như là kể từ khi SởDạ báo tên thật của mình cho Mộ Dung Chinh biết. Sở Dạ đổi một mặt nạ da người bình thường, hơn nữa cố ý thay đổi tiếng nói và khí chất, ngay cả Mộ Dung Chinh hoài nghi nhưng cũng không dám xác định, huống chi hiệntại Sở Dạ nên ở nước Sở, làm sao có thể tới nơi này, cho nên đương nhiên ông coi hắn và hoàng đế nước Sở có cùng tên, nhưng Đường Trúc lại vôcùng rõ ràng, nhưng ____ hối hận thì đã muộn!
“Bá phụ, hôm nayđến đây thôi, cháu muốn đi xem Cẩm nhi một chút!” Sở Dạ khiêm nhườngcung kính lễ phép, rất tôn trọng Mộ Dung Chinh, nhất là khi nhắc đến MộDung Gấm thì cực kỳ dịu dàng, giành được Mộ Dung Chinh liên tục gật đầu. Theo ý ông, Mộ Dung Gấm đã đến tuổi thành hôn, con cháu hoàng thất tựnhiên ông không nghĩ tới mà người trẻ tuổi trước mặt ngược lại ông cựckỳ vừa lòng, vì vậy cũng không so đo chuyện hắn gọi thẳng nhũ danh củaMộ Dung Gấm!
“Tốt! Cháu đi xem Cẩm nhi một chút đi! Mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-sung-ta-y-hoang-hau/564041/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.