Thẩm Giao Giao bước vào, giống như chờ đợi một cái gì đó. Cô ta cũng rất khéo léo đứng trong góc ít gây chú ý, Phó Phong Niên cũng thuận theo điều chỉnh vị trí trốn thích hợp để quan sát thuận tiện đặt góc máy quay.
Cô cảm giác như đang đi rình mò người khác, cơ mà đúng là rình mò thật, nhưng đại ca yêu cầu sao mà dám làm trái ý, muốn trách thì trách cô họ Thẩm gì đó kia xui xẻo, lọt vô mắt của chủ nhà mình.
Không lâu sau đó, một nam sinh khá điển trai bước tới, tựa như đã làm như vậy nhiều lần.
Nam sinh kia quen chân quen cẳng bước tới chỗ của Thẩm Giao Giao, sau đó...
Chính là một màn kích thích.
Phó Phong Niên nhìn hai người bọn họ chìm chìm đắm đắm, mặt không đỏ tim không đập. Dáng vẻ của Phó Phong Niên như đang coi bộ phim nào đó, có thêm túi ăn vặt thì càng tuyệt hơn.
Đại lão bảo cô đi xem mấy cái này làm gì thế nhỉ.
Bên phía Chu Phong Thanh, cô cũng không ngồi yên trong lớp, chủ yếu là vì-- ồn ào.
Di chuyển xe lăn ra khỏi lớp học, ra đến cuối hành lang ít người đi lại dừng ở ban công nhìn ra ngoài, không khí lành lạnh thoải mái, những tán cây ngả vàng vì mùa thu, trong sân trường bao phủ bởi màu vàng của lá cây rụng.
Cảm giác yên tĩnh khiến cô thoải mái.
Nhưng chưa được bao lâu lại có người đến làm phiền.
Là một thầy giáo khá trẻ, khuôn mặt chỉ dừng lại ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-song-lai/2875675/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.