Sắc trời chập chờn nhá nhem vài tia sáng, Dụ Quyên lại thần không biết quỷ không hay xuất hiện trong cung điện của mình.
Dáng vẻ Khương Hàn nghiêm túc đứng canh bên ngoài phòng của nàng, tay cầm kiếm, thần sắc bén nhẹm, bóng lưng thẳng tắp bảo hộ cho "Trắc phi" Tiết Khiêm đang nóng lòng bên trong. Mỗi một động tĩnh nhỏ trong phòng đều được Khương Hàn chú ý cẩn thận. Nghe thanh âm như thể bước chân ai đó vừa dùng khinh công, hắn liền thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cuối cùng thì Dụ Quyên cũng bình an trở về.
"Khương Hàn, vào đây!"
Thanh âm Dụ Quyên khẽ vang lên, đủ cho hai người bọn họ nghe thấy. Phía sau bức bình phong, Tiết Khiêm nhanh chóng giúp chủ nhân thay y phục.
"Dụ gia vẫn còn người sống!"
Lời này nói ra khiến cả hai đều không thể tin nổi, đêm huyết tẩy toàn gia hôm đó rõ ràng không ai có thể sống sót nổi. Ánh mắt Khương Hàn lẫn Tiết Khiêm đều chứa mấy phần hoài nghi, Dụ Quyên đoán được tâm ý bọn họ nên tiếp tục giải thích.
"Thú thật ta không dám tin vào chuyện này, nhưng từng dấu vết của Dụ gia đều nói cho ta biết, vẫn luôn có người âm thầm làm chút gì đó cho Dụ gia. Phụ mẫu không còn, nhà của ta bị triều đình niêm phong, ta không biết người đó vất vưởng tồn tại nơi đâu. Ta muốn biết đó là ai, dẫu là ai ta cũng sẽ chiếu cố thật tốt!"
Khương Hàn tựa như nghe được lệnh, hai tay liền chấp lại, hô
"Rõ, ta sẽ cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-nu-tuong-quan/2758838/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.