Thái tử điện hạ kia rốt cuộc chẳng ai hay hắn đang nơi đâu, trong lòng lại sắp mưu tính những gì. Dụ Quyên rốt ruột không yên, liên tục sai Điệp Hắc Môn điều tra tung tích Long Phúc, nhưng kết quả thu được lại không mấy hữu ích.
Mà chuyện hắn không lên triều cũng không phải chuyện gì lạ lẫm, chư vị bá quan càng không quan tâm đến sự vắng mặt của hắn. Cứ thế bí mật hắn cất công chôn giấu đều bị Long Dĩ Đàm và Dụ Quyên nắm chặt trong lòng bàn tay. Chỉ đợi một khắc hắn quay về, tất thảy đều sẽ bị lột trần.
Nhưng rồi Dụ Quyên lại lo sợ đến một việc khác, nhỡ đâu bước đi của Long Phúc quá nhanh thì sao?
"Ngồi yên đợi hắn không khác gì đợi rắn vào nhà cả. Nếu lò rèn vũ khí của hắn thành công, hắn sẽ dẫn cả đội quân, mang theo bảo kiếm một đường giết thẳng đến Kim Kê thành mất. Tới khi đó, bách tính lâm nguy, hoàng triều cũng không vững."
Tiết Khiêm nghe nàng phân tích, trái tim của nàng ta cũng nhảy lên vài hồi. Nếu thật sự như thế thì công sức bọn họ bỏ ra đều vô nghĩa cả.
"Chúng ta phải làm sao, chủ nhân?"
Nghe khẩu khí của Tiết Khiêm cũng đoán được nàng ta đang rất lo lắng. Nhưng Dụ Quyên lại hoàn toàn ngược lại, nàng không để lộ nửa sự hoang mang, thảnh thơi uống chén trà nóng, dường như nàng đã liệu xong mọi chuyện. Cũng dường như không gì có thể qua được nàng.
Phong thái này khiến Tiết Khiêm yên tâm vạn phần, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-nu-tuong-quan/2758836/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.