“Thật ra tôi cảm thấy chú ấy thật thú vị.” Khúc Nhiễm nhìn Lục Ngạn, cười ra tiếng.
“Đúng là rất thú vị, thú vị đến mức tôi không cách nào tìm ra lý do để đuổi chú ấy!” Lục Ngạn hơi tức giận, nhưng mà khi nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của Khúc Nhiễm thì nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra cô cũng không quá để ý chuyện hôm trước, thật là may mắn, như thế thì anh ta cũng có thể yên tâm hơn rồi.
“Tìm một chỗ ăn trưa nhé?”
“Đi thôi.” Thật ra trong lòng củaKhúc Nhiễm trong lòng đã không còn để bụng đến chuyện ngày đó, chỉ là hai chữ kia xuất hiện trong miệng của Mặc Dịch Minh khiến cô vẫn còn hơi để ý một chút.
Trên đường đi, hai người cũng không hề nói bất cứ điều gì, Lục Ngạn muốn tìm chủ đề nói chuyện, nhưng sau khi Khúc Nhiễm trả lời thì bầu không khí cũng sẽ rơi vào sự yên tĩnh đến lạ thường.
“Kẻ huỷ diệt cuộc trò chuyện.” Lục Ngạn bất lực cười cười, điều này rất giống như trước đây.
“Em muốn ăn cái gì?” Lục Ngạn hơi xoắn xuýt, mở miệng hỏi Khúc Nhiễm.
Khúc Nhiễm ngẩng đầu nhìn vài lần, lại kết thúc cuộc nói chuyện thêm một lần nữa: “Tùy anh, tôi sao cũng được.”
Rơi vào đường cùng, Lục Ngạn lựa chọn một tiệm lẩu.
Trước kia Tô Tuyết rất thích ăn lẩu, không biết đã qua lâu như vậy thì sở thích của cô có thay đổi không nữa.
“Xin chào ngài, ngài đi mấy người ạ?” Một nhân viên phục vụ nở nụ cười đi tới, hơi cúi người, trông rất đúng chuẩn mực.
“Hai người.”
“Dạ vâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-hac-hoa/1162229/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.