“Tiểu Nhược! Tiểu Nhược tỉnh rồi! Tiểu Nhược tỉnh rồi!”
Ôn Huyền ôn tồn dặn nàng đừng cử động mạnh, rồi đi bẩm báo với Lăng Tiêu chân nhân và Thẩm Đạo Trần.
Chẳng mấy chốc, mọi người đã có mặt đông đủ.
Cũng chỉ là nói vài câu hỏi han, nhắc đến việc Phong Hạc Vân đã bị trừng phạt, dặn dò nàng nghỉ ngơi cho tốt.
Dù sao nàng cũng bị thương nặng như vậy, lại vì chuyện hiểu lầm mà tâm trạng bất ổn.
Với tính cách của nàng, nhất định phải dỗ dành cẩn thận, e sợ nàng lại gây ra chuyện gì.
Thế nhưng Thẩm Tang Nhược lại vô cùng bình tĩnh, từ đầu đến cuối chỉ khẽ gật đầu.
Không hề chủ động nhắc đến chuyện này, cũng không làm nũng hay tỏ vẻ ấm ức để lấy lòng thương hại.
Nàng như vậy khiến mọi người không khỏi kinh ngạc.
Nếu là ngày thường, Thẩm Tang Nhược nhất định sẽ nhân cơ hội này thu hút sự chú ý của mọi người về phía mình.
Phản ứng khác thường như vậy, chẳng lẽ là bị thương ở đầu?
Mọi người nhìn nàng chằm chằm, chỉ cảm thấy kỳ quái.
“Sư thúc.” Thẩm Tang Nhược đột nhiên lên tiếng.
Đây là câu đầu tiên nàng nói kể từ khi tỉnh lại.
Vẻ mặt mọi người bỗng nhiên hiểu rõ, quả nhiên Thẩm Tang Nhược vẫn là Thẩm Tang Nhược.
Này xem, sắp bắt đầu rồi đây.
Nhưng lần này lại khác, Thẩm Tang Nhược hoàn toàn là người bị hại.
Chỉ cần yêu cầu của nàng không quá đáng, bọn họ đều sẽ cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-mang-toan-tong-phi-thang/3732613/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.