Ôn Huyền trầm ngâm, thở dài, vẫn bước lên phi kiếm của Phong Hạc Vân.
Hắn ta biết Phong Hạc Vân không cố ý, bọn họ đều cùng Thẩm Tang Nhược sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, tình cảm sâu đậm biết bao?
Làm sao có thể thật sự ra tay tàn nhẫn với Thẩm Tang Nhược.
Chỉ vì tiểu sư muội vừa trở về, nàng ấy đã thất lạc nhiều năm như vậy, rất cần bọn họ bù đắp.
Cũng vì bọn họ có phần xem nhẹ Thẩm Tang Nhược, mới khiến nàng xa cách với bọn họ, làm ra nhiều việc không lý trí.
Có lẽ vài năm nữa, khi đã bù đắp đủ cho tiểu sư muội, Thẩm Tang Nhược cũng hiểu chuyện hơn, cũng có thể chấp nhận tiểu sư muội, thì Chấn Lân phong sẽ lại ấm áp như xưa.
Phong Hạc Vân lập tức thúc giục phi kiếm, nhanh chóng bay về động phủ Ôn Huyền.
Gió lạnh thổi đến khiến Ôn Huyền tỉnh táo hơn đôi chút, liền mở miệng giải thích những chuyện đã xảy ra trong thời gian này.
“Tang Nhược vì chuyện này chịu rất nhiều uất ức, mười giọt m.á.u tim đã khiến bao cố gắng mấy năm nay của nàng tan thành mây khói.”
Nói đến đây, Ôn Huyền khẽ ngoảnh mặt đi, hối hận lại dâng trào trong lòng.
Giờ nghĩ lại, chẳng phải hắn ta cũng giống Phong Hạc Vân sao?
Nếu lúc đó hắn ta cũng hỏi thêm vài câu, thì sao lại thành ra nông nỗi này?
Hắn ta và Phong Hạc Vân, hai sư huynh của Thẩm Tang Nhược, một người hủy tu vi của nàng, một người suýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-mang-toan-tong-phi-thang/3732610/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.