Động tác túm lấy Bạch Chiếu của cô khiến cậu không thoải mái, tiểu hồ ly liền lay tay cô: “Cô làm gì thế? Nam nữ thụ thụ bất thân, buông tôi ra mau!”
Cố Quyên Nhĩ buông Bạch Chiếu ra, nghiêm túc nói: “Tiểu Bạch này, ngươi sắp có đào hoa vận rồi đấy.”
“Hả?” Bạch Chiếu ngồi xổm trên ghế nói: “Tiểu gia còn có chuyện tốt thế này sao?”
Bạch Chiếu lập tức hứng thú.
Cậu biết Cố Quyên Nhĩ đoán mệnh rất giỏi nên không khỏi mong đợi hỏi: “Cô ấy xinh đẹp không? Là loại hồ ly gì?”
“À ừm…” Cố Quyên Nhĩ hơi muốn cười: “Đến lúc đó ngươi tự xem đi, dù sao thì cô ấy cũng sẽ yêu ngươi c.h.ế.t đi sống lại thôi.”
“Ồ?” Bạch Chiếu càng thêm mong đợi.
Đi một chuyến mà còn có diễm ngộ thế này ư? Vậy thì chẳng phải nên đi thêm vài chuyến nữa sao?
Bạch Chiếu nóng lòng không đợi được, liền giục: “Tôi phải bảo họ nhanh chóng cất cánh thôi.”
Vừa dứt lời, một bóng trắng vụt đi đã không còn thấy tăm hơi đâu nữa.
Cố Quyên Nhĩ yên lặng thắp một cây nến trong lòng, phúc thì không phải họa, mà họa thì tránh không khỏi.
Con đường tình yêu của Tiểu Bạch xem ra có chút gập ghềnh đây.
...
Máy bay cất cánh an toàn như Bạch Chiếu mong muốn.
Cố Quyên Nhĩ trốn ở chỗ chất đống hành lý, cùng bốn con quỷ, lão trọc Minh và Thượng Chí Kiên đ.á.n.h bài, để tránh gặp mặt Cố Tuyên Kiều và những người khác gây xấu hổ.
Trên chuyên cơ của Sở Thiên Khuyết không có nhiều người, những người còn lại không lên máy bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/5071329/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.