Tề Soái giật mình, vội vàng né tránh.
Tại sao chứ? Tại sao!!!
Hắn ta không hiểu, mình đã nghiêm túc làm theo chỉ dẫn của Cố đại sư để theo đuổi Cố Tuyên Kiều, tại sao lại sai được chứ?
Hai người đ.á.n.h nhau trong không gian chật hẹp, Sở Thiên Khuyết xấu hổ trốn sau tấm rèm.
Anh ta cũng không phải muốn nhìn lén, chỉ là lối đi bị hai người chiếm mất, đành bất đắc dĩ đứng xem hóng chuyện.
Sở Thiên Khuyết liếc nhìn bộ trang phục ren rơi trên mặt đất.
Phải công nhận là công nghệ này cũng không tệ chút nào. Trông có vẻ là hàng dệt tay, trên thị trường bán rất đắt. Có điều, kiểu dáng thì không có gì mới mẻ, Sở Thiên Khuyết trước đây cũng từng sưu tầm vài mẫu hoa văn kiểu này.
Tề Soái gan đủ lớn, dám tặng Cố Tuyên Kiều thứ quà này, thảo nào bị đánh.
Trong lối đi nhỏ, Tề Soái bị Cố Tuyên Kiều đè dưới thân, ghì chặt con d.a.o trong tay cô ấy.
Tề Soái vừa mới tẩy tủy phạt gân lại chưa từng tu luyện chính thống, làm sao là đối thủ của Cố Tuyên Kiều, người đã nhập đạo?
Thấy mũi d.a.o càng lúc càng gần thận của mình, Tề Soái hoảng hốt, gân cổ lên kêu cứu: “Cố đại sư! Cứu mạng! Cố Tuyên Kiều muốn mưu sát chồng mình! Cứu mạng với!”
Cố Quyên Nhĩ ngậm thịt xông khói vọt tới, vừa ăn vừa kinh ngạc nói: “Cái gì? Cái gì? Tiểu Kiều Kiều và Tiểu Sở Sở đ.á.n.h nhau à?”
Vừa đến cửa, cô liền thấy Sở Thiên Khuyết đang nhìn mình với vẻ mặt cạn lời.
Cố Tuyên Kiều và Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/5071328/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.