Mấy người vật lộn cả một ngày, cuối cùng vào lúc hoàng hôn cũng tìm thấy ghi chép về Mộng Trần Hoa giữa biển chữ chi chít.
Dùng giấc mộng để tưới cho Mộng Trần Hoa là kỹ năng đặc biệt của Cửu Vĩ Hồ, ngoài Cửu Vĩ Hồ ra không ai có cách hóa giải phấn hoa của nó.
“Vậy phải làm sao đây?” Cố Tuyên Kiều nhíu mày.
Bạch Chiếu vừa xoa đôi mắt cay xè vừa nói: “Cứ đợi trưởng lão độ kiếp xong trở về giúp chúng ta hóa giải là được chứ gì.”
Nó đúng là nghĩ thoáng thật.
Cố Quyên Nhĩ thẳng thừng dội một gáo nước lạnh: “Hồ Lệ trưởng lão của ngươi lần này độ kiếp, một là c.h.ế.t, hai là phi thăng. Có quỷ mới có cơ hội về hóa giải cho ngươi! Mà nói đi cũng phải nói lại, Thanh Dung này, Hồ tộc các ngươi ngoài Hồ Lệ ra không có thêm một Cửu Vĩ Hồ nào khác à? Nghèo nàn thật đấy!”
Thanh Dung vẫn đang đè ảo ảnh của Hồ Lệ, trán nổi gân xanh, cong đôi mắt híp của mình lên đáp: “Thế thì thật có lỗi quá nhỉ.”
Nghe xem, đó là tiếng người nói đấy à? Tưởng Cửu Vĩ Hồ là cải trắng ngoài ruộng, muốn có mấy cây là có chắc? Một hồ ly bình thường muốn tu luyện thành Cửu Vĩ Hồ phải chịu bao nhiêu khổ cực, nếm trải bao nhiêu gian truân? Thập tử nhất sinh đấy!
Bạch Chiếu nghe vậy cũng hoảng, tuy nó thấy biến thành nữ nhân loại cũng vui, nhưng không muốn cả đời phải thế này: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Hồ Lệ trưởng lão đi độ kiếp ở đâu vậy? Hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889552/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.