Hàn Tuyết Như đập cửa mạnh đến nỗi khung cửa rung lên bần bật. Cửa vừa mở, Cố Quyên Nhĩ bước ra với vẻ mặt kỳ quái.
Cô bé gào lên như phát điên rồi ôm chặt lấy đùi Cố Quyên Nhĩ, khóc lóc t.h.ả.m thiết: "Cố đại sư, tôi trúng tà rồi! Sáng nay vừa ngủ dậy, tôi phát hiện mình biến thành Tiểu Tuyết Tuyết! Cứu mạng với, Cố đại sư!"
Cố Quyên Nhĩ xách Hàn Tuyết Như ra, đã nhận ra cô: "Mộng Mộng? Là chị đây."
"Hả?" Hàn Tuyết Như kinh hãi nhìn Cố Quyên Nhĩ: "Đại... đại ca?"
An Mộng trong thân xác Hàn Tuyết Như trợn tròn mắt suýt rớt cả tròng: "Chị chị chị... sao chị lại biến thành Cố đại sư?"
"Tôi cũng không biết, ngủ một giấc dậy đã thành ra thế này rồi." Cố Quyên Nhĩ, à không! Cố Tuyên Kiều day day thái dương, nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề: "Đi, đi tìm 'chị' và 'em'."
Hai người họ biến thành Cố đại sư và Tiểu Tuyết Tuyết, vậy chẳng phải Cố đại sư và Tiểu Tuyết Tuyết cũng biến thành họ rồi sao? Hai người vội vã chạy đến phòng của Cố Tuyên Kiều, dùng thẻ phòng để vào trong.
Vừa vào đã thấy Cố Tuyên Kiều đang ôm gối ngủ say sưa.
Khóe miệng cô chảy nước miếng, miệng còn vui vẻ nói mớ: "He he... kẹo mút... nhiều kẹo mút quá..."
Cố Tuyên Kiều giật giật khóe môi, lấy khăn tay lau nước miếng trên miệng "mình", rồi quay sang nói với An Mộng: "Xem ra đây là Tiểu Tuyết Tuyết rồi."
"Ể?" An Mộng bỗng đỏ mặt, lấy tay che mặt nói: "Vậy tức là Cố đại sư biến thành em rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889546/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.