Cố Quyên Nhĩ bị phạt một vạn tệ để sửa chữa cái hố trên hành lang. May mà trước khi đi, Thanh Dung để lại cho cô năm mươi vạn để lo chi phí ăn uống cho Bạch Chiếu.
Đến khi Bạch Chiếu tỉnh lại đã là sáng hôm sau. Nó đeo vòng cổ, bị xích ngay cửa nhà vệ sinh.
Tiểu hồ ly lập tức nổi giận: "Ông đây là đến làm chủ, chứ không phải làm thú cưng của cô!"
"Thú cưng, khăn quàng cổ, bao giày, găng tay, ngươi có thể tự chọn một cái." Cố Quyên Nhĩ đang cầm ngày sinh tháng đẻ của Thanh Phược để xem bói, giọng thản nhiên..
"Sao cô không chọn?" Bạch Chiếu nghiến răng nghiến lợi.
Trong số này, ngoài thú cưng, nó còn có thể chọn cái gì? Không thể cho nó làm người sao? "Tạm thời chịu đựng đi, nhà ta hơi nhỏ, thêm một người nữa thì hơi chật. Đợi hai ngày nữa ta tìm một căn nhà lớn hơn, rồi làm lại một cái ổ... à không, lại phân cho ngươi một phòng." Cố Quyên Nhĩ vẫn không ngẩng đầu.
Bạch Chiếu tức đến mức c.ắ.n dây xích, nghiến răng ken két. Cái thái độ qua loa này là sao? Trả lời mà còn chẳng thèm nhìn nó một cái. Không biết khi trả lời phải nhìn vào mắt mới gọi là chân thành à?
Đúng lúc này, A Ngọc, Cao Nhạc cùng ba con quỷ khác vừa uống vừa hát, khoác vai nhau lảo đảo trở về. Ba con quỷ rõ ràng đã say mèm.
Thấy Bạch Chiếu dưới đất, A Ngọc lấy làm lạ: "Tiểu Nhĩ, cô mua con ch.ó trắng này ở đâu vậy? Trông hơi xấu xí nha."
'Chó trắng' lập tức bật tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889503/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.