Trước mắt lóe sáng một cái, Cao Nhạc đã phóng từ ghế sofa ra cửa. Tốc độ còn nhanh hơn lúc cậu ta lên cơn thèm hít nhang.
Sợ hai tên này lại chạy đi "chui vào váy" người ta, Cố Quyên Nhĩ vội vàng mở cửa.
Ngoài cửa là một người phụ nữ quen thuộc - Katrina.
So với lần gặp ở quán bar, Katrina hôm nay trông tiều tụy hơn nhiều.
Ánh sáng rực rỡ của thiên kim tiểu thư đã biến mất, chỉ còn sự hoảng loạn và bối rối bao quanh.
Cố Quyên Nhĩ không ngạc nhiên việc cô ta tìm được mình, nghiêng người mời: "Vào đi, ngồi xuống đã."
Katrina mệt mỏi ngồi xuống ghế sofa, cả người phủ trong khí tức u sầu.
"Coca, soda hay nước cam ép?" Cố Quyên Nhĩ mở tủ lạnh hỏi.
"Soda đi." Katrina cố nặn ra một nụ cười.
Nụ cười kia còn khó coi hơn khóc. Cố Quyên Nhĩ lấy một chai soda lạnh đặt trước mặt cô ấy, còn mình thì khui coca mát lạnh: "Ực ực ực... ợ... Không cười nổi thì đừng cố. Trông xấu lắm."
Gương mặt Katrina lập tức sụp xuống, viền mắt đỏ hoe. Cô ấy ôm lấy chai nước lạnh, nghẹn ngào: "Cố đại sư, chị tôi... xin cô hãy cứu chị tôi."
Cố Quyên Nhĩ nhìn thẳng vào mắt Katrina, thở dài: "Dù có cứu được, cô ấy cũng sống không lâu nữa. Khí vận đã bị tiêu hao hết cho gia đình cô rồi." Khi nói câu này, giọng Cố Quyên Nhĩ có vài phần chán ghét.
Con người luôn vì cuộc sống lý tưởng mà đi nhiều con đường sai trái.
"Không thể lấy khí vận của tôi để bù đắp cho chị ấy sao?" Katrina
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889482/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.