Cố Quyên Nhĩ và Cố Tuyên Kiều nhìn nhau, trao đổi bằng ánh mắt.
Rất nhanh, Cố Quyên Nhĩ quyết định: "Ông và An Mộng ở ngoài. Tôi và Kiều Kiều vào, ông ở lại bảo vệ An Mộng."
"Được." Lão Thùng Cơm không có ý kiến.
Bên phía Vân Lãng cũng không thể đưa quá nhiều người vào. Hắn khá gầy, lại tinh thông Judo, chui qua thì không thành vấn đề. Nghĩ ngợi một chút, Vân Lãng chọn thêm hai thủ hạ nhỏ người theo mình.
Năm người lần lượt tiến vào.
Cố Quyên Nhĩ đi đầu, vừa chui vào đã cảm thấy có điều không ổn.
Khoảnh khắc bước vào, cô ấy cảm nhận được sự kéo giãn của không gian.
Là trận pháp! Hơn nữa lại là trận pháp không gian cấp cao.
Loại trận pháp này khi chưa kích hoạt thì ngay cả tiên nhân cũng khó phát hiện. Chỉ khi có người bước vào hoặc chạm tới, nó mới khởi động.
Cố Quyên Nhĩ vội quay lại. Nhưng lối vào đã biến mất. Cô bị truyền tống ngẫu nhiên, rơi vào một góc nào đó trong mê cung.
Từ sâu bên trong mê cung, truyền đến những tiếng gầm gừ. Dường như có vô số đôi mắt đang rình rập trong bóng tối.
Cố Quyên Nhĩ không hề hoảng sợ, thậm chí còn thản nhiên lấy một cây xúc xích ra gặm. Vừa ăn, vừa chọn một hướng để đi.
Đi được hai bước, lại lùi lại, quay sang đi theo hướng khác. Sau vài lần thử, Cố Quyên Nhĩ cuối cùng cũng tìm được con đường chính xác.
Càng đi, cảm giác rung động đó càng trở nên mạnh mẽ. Cô muốn đi xem, rốt cuộc là thứ gì đang triệu hồi mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889465/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.