Dãy núi "răng nanh" có hơn chục ngọn núi nhưng chỉ có một con đường dẫn đến vị trí "mũi". Cả nhóm Cố Quyên Nhĩ đang phục sẵn ở cửa vào, thế nên đụng mặt với người của Xuyên Khẩu Huệ Tử là chuyện đương nhiên.
Xuyên Khẩu Huệ Tử bất ngờ nhìn thấy bốn người đang ngồi chồm hổm ngay lối vào, hơi khựng lại một giây. Ánh mắt cô ta lóe lên, cười tươi đi tới, vừa mở lời đã hỏi: "Kiều-san, có muốn hợp tác không?"
"Hiện tại tôi không hợp tác với bất cứ ai." Cố Tuyên Kiều, An Mộng và Cố Quyên Nhĩ đang ngồi xổm cùng nhau. Rõ ràng là "gần mực thì đen", tư thế ngồi xổm của họ đã giống hệt Cố Quyên Nhĩ. Ba người khoanh tay, ngồi xổm trên mặt đất, nghiêng đầu nhìn Xuyên Khẩu Huệ Tử.
Sau lưng họ, Lão trọc Minh ôm một cái chai, m.á.u mũi nhỏ từng giọt "tí tách" vào trong. Dung tích 1.5L khiến Xuyên Khẩu Huệ Tử sởn gai ốc.
Cái đám người này bị điên à? Chảy m.á.u mũi còn hứng lại, để dành nấu tiết canh à? Thôi, điên thì dễ lây. Không hợp tác thì thôi.
Bị từ chối thẳng thừng, Xuyên Khẩu Huệ Tử dứt khoát quay lưng, bước vào cửa núi.
Nhưng vừa nhìn thấy cảnh tượng bên trong, cô ta lập tức khựng lại.
Đối mặt với đám Nhân Tiêu đông không kể xiết, vẻ mặt bình tĩnh của Xuyên Khẩu Huệ Tử xuất hiện một vết nứt. Cô ta ra hiệu, những người phía sau đồng loạt lùi lại. Ban đầu còn thấy lạ tại sao đội của Tuyên Kiều lại không đi tiếp, giờ thì cô ta đã hiểu.
Vừa lùi lại vài bước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/4889459/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.