Lộ Tranh trước đây từng đọc trong cổ tịch rằng, có những người vận khí mạnh mẽ sẽ đặc biệt được vạn vật trong thế gian yêu mến. Nếu thế giới này không phải thời mạt pháp, nếu những linh thảo hoa tươi, yêu linh tinh quái vẫn còn tồn tại, thì không chừng Hướng Tình thực sự sẽ giống như lời cô nói: đi đến đâu cũng gặp may, tùy tiện bước vài bước là có thể đào được linh thảo, ra khỏi cửa cũng có yêu tinh chủ động nhận chủ.
Đáng tiếc...
Giờ đây chỉ có thể khiến hoa trong viện nở rộ hơn, hương thơm nồng đượm hơn, quả kết ra cũng ngọt hơn mà thôi.
Hướng Tình dường như vẫn chưa phát hiện ra điều này. Lộ Tranh thấy cô vốn đã học hành mệt mỏi, để tránh khiến cô phân tâm nên cũng không nhắc đến.
Dù sao cũng chẳng phải chuyện gì to tát.
Lộ Tranh vừa đi vừa suy nghĩ, ngay cả bản thân anh cũng không nhận ra rằng tâm trí mình cứ mãi quẩn quanh bên Hướng Tình.
Bây giờ đã là đầu hạ, nhưng gió đêm sau cơn mưa vẫn còn mang theo hơi lạnh. Chỉ đến khi hơi lạnh trong gió thấm vào da thịt, khiến cả người Lộ Tranh trở nên lạnh buốt, anh mới giật mình hoàn hồn. Nhìn thời gian thấy cũng không còn sớm, anh bèn quay người trở về.
Sau khi tắm xong, nằm trên giường, Lộ Tranh cảm thấy cổ họng hơi khô và ngứa. Anh không để tâm lắm, chỉ ngồi dậy uống nửa cốc nước lạnh. Nhưng ai ngờ, vừa chợp mắt ngủ đến nửa đêm, anh đột nhiên giật mình tỉnh dậy, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-gia-gap-du-hoa-lanh/4700718/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.