Từ phía xa nam nhân khoác trên mình y phục màu đỏ đang dốc hết tốc lực chạy về phía nàng, nàng vừa nhìn thấy Hoàng Diệu liền vô thức đứng dậy.
- Hoàng tẩu... - Hoàng Diệu xuống ngựa việc đầu tiên là chạy nhanh về phía nàng.
Nàng cũng vậy mặc kệ tất cả ánh mắt xung quanh lê từng bước từng bước tiến về phía hoàng Diệu.
- Huyền Nam đâu?- Giọng nàng vang lên, chất giọng nhẹ nhàng nhưng lại chẳng có một chút hơi ấm.
Hoàng Diệu nghe nàng hỏi trong đầu liền hiển rõ hình ảnh con ngựa phát điên mang trên mình nam nhân vận hắc y lao xuống vực sâu vạn trượng, trong ánh mắt vừa hằn lên sự mát mát bi thương lại nhuộm đầy màu thù hận, Hoàng Diệu là một lời cũng không nói chỉ thả người quỳ xuống trước mặt nàng.
Đáng lẽ Hoàng Diệu phải gắt gao bảo vệ hắn, phải biết rằng cuộc đi săn này là dùng tính mạng để đánh đổi, đáng lẽ lúc ấy Hoàng Diệu nên đi cùng hắn chứ không phải là tuân lời hoàng thượng bồi người đi săn.
Hoàng Diệu chính là cảm thấy có lỗi với hắn có lỗi với nàng.
- Ta hỏi ngươi Huyền Nam đâu rồi? Hoàng huynh của ngươi đâu rồi?- Nàng ngồi xuống đối diện với Hoàng Diệu, ngọc thủ run rẩy gắt gao nắm chặt lấy y phục của Hoàng Diệu.
Giọng nàng cứ thế từ bình tĩnh, lạnh nhạt rồi chuyện thành run rẩy, nàng chỉ mong Hoàng Diệu sẽ bảo hắn ở phía sau sẽ nhanh chóng về thôi, nhưng Hoàng Diệu lại im lặng như thế này, ngay cả Hoàng Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kim-dich-nu-phu-thua-tuong/2129463/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.