Gương mặt biến sắc đến bàng hoàng, ưu phiền, khoé mắt của nàng bỗng rộp đỏ như muốn khóc.
Nhìn nhận sắc thái ấy, Ninh Tuệ Ly vội lên tiếng hỏi: "Tỷ tỷ, mật báo nói gì vậy?"
Nghe được giọng của Ninh Tuệ Ly, Kỷ Nguyệt vội cất một tờ mật báo không để nàng ta biết. Khẽ cụp đôi mắt xuống che đi phần ứa lệ của nó.
Nàng tờ mật báo còn lại cho Ninh Tuệ Ly, cố nói với giọng nhạt nhoà, băng lãnh: "Ngươi đọc đi."
Cầm lấy tờ mật báo Kỷ Nguyệt đưa, Ninh Tuệ Ly chăm chú đọc nó một cách cẩn thận. Sau một hồi, nàng ta gấp nó lại cười mỉm: "Đúng là tốt rồi, chuyện của hoàng hậu giữa Huyền thị coi như cũng sắp chấm dứt rồi!"
Cố nén đi vẻ mặc cảm, hoài nghi, Kỷ Nguyệt cúi đầu: "Biết phải làm gì rồi chứ?"
Ninh Tuệ Ly như hiểu ý, nàng ta cười cười gật đầu: "Tất nhiên rồi, đây là cơ hội tốt, không tận dụng thì thật lãng phí a."
"Biết thì tốt." Lạnh lẽo vứt ra hai chữ.
"Tỷ yên tâm, nhất định sẽ không làm tỷ thất vọng!" Cương định, chắc nịch, ánh mắt của Ninh Tuệ Ly loé lên tia tự tin.
"Phải rồi tỷ tỷ, bảy ngày sau Tuyền Nhi nhập học rồi, tỷ có tính chuẩn bị cho nha đầu thứ gì không?" Xoay người, Ninh Tuệ Ly cố ý chuyển chủ đề.
Kỷ Nguyệt nghe thì sực nhớ. Hoá ra chỉ còn bảy ngày nữa tiểu nha đầu sẽ đi học, vậy mà nàng lại quên mất. Nàng đúng là vô tâm mà, lo chuyện của bản thân nhiều tới mức mà quên mất tiểu muội muội rồi.
Nàng chưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kieu-chi-nu-thai-tu-phi-dai-gia-dao/874904/chuong-133.html