Núi Hảo Vân nằm ở nơi ẩm ướt, càng vào thu càng khiến con người ta lạnh buốt toàn thân. Trong lòng Kim Thu Phủ âm thầm kinh ngạc, chỗ này rêu xanh mọc khắp nơi, dễ sinh chướng khí, nào có tốt đẹp như núi Mai Hoa non xanh nước biếc mọc đầy hoa thơm trái ngọt? Đường đường là Kiếm hội trung nguyên lại dừng chân ở chốn này, đúng là có cái nhìn khác biệt, sở thích lạ lùng.
Hiên Viên Long và Ân Đông Xuyên lại âm thầm quan sát các khúc cua và góc tường có mai phục không, nhưng đi được vài chục bước, chợt nghe phía tây vang lên một tiếng "rầm" lớn, mấy người đều thoáng ngơ ngẩn, đó là tiếng chưởng phong giao kích. Đường Lệ Từ nhíu mày, bóng áo xám lướt qua rồi biến mất, lao thẳng về phía tây. Ba người Hiên Viên Long cũng không hẹn mà cùng đuổi theo, xuyên qua mấy căn viện nhỏ, lại thấy một bóng đen nhảy ra ngoài tường. Có người từ trong nhà đuổi ra như bóng với hình, giơ tay lên quát to, để lộ một vầng sáng trắng, uy phong lẫm liệt: "Chạy đi đâu!"
"Trại chủ!" Kim Thu Phủ buột miệng hô lên, Hiên Viên Long và Ân Đông Xuyên cũng kích động ra mặt, ba người cùng quỳ một chân xuống đồng thanh nói: "Anh em Hỏa Vân Trại cung thỉnh trại chủ trở về trại!"
Người vừa lao từ trong nhà ra thoáng ngơ ngác, ngạc nhiên nói: "Các ngươi đến nhanh thế? Đứng lên hết cho lão tử!" Giọng điệu và dáng vẻ này, hiển nhiên chính là Trì Vân.
"Trại chủ!" Kim Thu Phủ chen lên, cảm xúc dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-kiep-mi/2931844/quyen-3-chuong-21-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.