Tôi mở căng mắt, chỉ thấy Âu Tử Dạ một đường dũng mãnh không gì cản nổi tiến vào tận sâu trong bóng tối. Song đao xoay tròn trên tay lướt tới đâu phá tan chướng ngại tới đó. Hoa lửa ngọc bích xinh đẹp nở rộ kiều diễm trên lưỡi đao hắc ám, từng đóa từng đoá như có sinh mệnh bên trong, như tinh linh nhảy nhót, mị hoặc mà tràn đầy sát nghiệp trên thứ vũ khí phá hồn đoạt mệnh.
Cơ thể của Ưu Đàm đang bị một khối cuốn lấy mấy vòng, từ từ cẩn trọng xiết lại, hai tay của nó cũng bị giam cầm bên trong. Trong khe hở chật chội, gậy Lân Tinh bị thu nhỏ lại thành đoản côn, ánh sáng lấp lánh rực rỡ hắt lên. Cố tạo ra khoảng không hít thở nhưng vẫn không đủ sức cản phá được khối cơ khủng bố để thoát đi. Chỉ thấy gần hai phần ba cơ thể của nó bị nhấn trìm vào màn đêm.
Một trong hai cái đầu đột nhiên mắt mở căng hết mức, tựa như hố chứa dung nham nóng bỏng rẫy, cảm tưởng như chỉ ánh nhìn thôi cũng đủ khiến phàm nhân hoá tro bụi. Trong sát na cái đầu mổ xuống Ưu Đàm.
Âu Tử Dạ cách rất gần phóng tới, cái đầu còn lại như bức tường lao xuống chặn đường. Âu Tử Dạ vung song đao lên chắn, chỉ thấy hoa lửa bung nở, con cự thú bị đẩy lùi lại kêu lên một tiếng oán hận.
Một phần thân không cam lòng đánh tới, anh ta đơn giản chém một phát rồi dùng nó làm bàn đạp, lao về phía cái đầu. Hai tay vung lên chém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101939/quyen-3-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.