Tôi đứng thở hồng hộc, mất sức dã con man. Cái thứ kia cũng theo đó lắc lư một chỗ như chờ đợi.
Từ trong hắc ám cây chắn lối lá che cành, một bóng hình quỷ mị xa xa hiện hình rồi chớp mắt đã tới thật gần.
Thân ảnh trường sam đen đặc nho nhỏ của một đứa trẻ 9, 10 tuổi, với mái tóc trắng xoã dài hùa theo gió lộng tung bay phất phơ, chiết xạ ra thứ bạch ngân lung linh huyền ảo như trăng rằm đổ xuống. Đứng từ trên chạc cây kiêu ngạo nhìn xuống, cảm tưởng như thứ xinh đẹp mị hoặc đó thuộc về một tầng lớp quý tộc danh giá không thể bất kính.
-Thuần Vu Chấp Minh?
Phía sau đứa bé mị nhân là thân ảnh già nua cao lêu nghêu gầy khô quắt queo như một cái cây chết hạn.
-Lão quản gia Thuần Vu!
Lão Thuần Vu cất chất giọng khàn khàn mà không âm điệu.
-Là chúng ta, đã lâu không gặp, khả năng chiến đấu được cải thiện không ít.
-Nhờ phước mấy người kéo phiền hà rắc rối ghé thăm.
Tôi vừa dứt lời hai cái bóng đen thình lình đông tây hai bên đồng kết hợp, nhảy lên không trung rồi hối hả công kích bạo lực. Một kẻ dùng bồ cào một tên dùng xẻng sắt, thế đánh khá nhịp nhàng ngươi trước ta sau ngươi trái ta phải, vũ khí nông cụ sử dụng rất thuận tay.
Tôi cuống quyết né tránh trong đường tơ kẽ tóc hung hiểm. Được cái phản xạ vẫn đủ nhanh nhạy, so với ngày xưa nâng cao không ít, phản ứng của chân tay và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101898/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.