Con đường về nhà chìm trong bóng tối và thưa vắng, chỉ có hai chiếc xe motô vù vù chạy như bay phát ra âm thanh động cơ, khuấy động con đường làng quê 3 giờ sáng thanh bình yên tĩnh.
Chúng tôi về tới nhà, Tư Đồ lấy ra hũ rượu Thiệu Hưng, chủ động rót ra ba chén, nói uống chút cho ấm người, uống rồi cũng dễ ngủ hơn. Trên bàn cũng thấy đặt sẵn bốn hộp gỗ Hoàng Đàn. Tôi cũng chưa vội mở ra xem thử.
-Ban nãy lúc tôi và Cung Trường Lĩnh uýnh lộn với đám rối gỗ khá ầm ĩ ở đại sảnh, lo lắng anh bị sao rồi?
Sau khi cạn chén rồi cùng một hơi uống hết, bấy giờ tôi mới mở miệng hỏi thăm. Tư Đồ lại tự mình rót cho bản thân thêm rượu, uống nửa chén đặt xuống mới ê a kể lể.
-Lúc đó đang ngồi trong phòng xem ảnh tiểu bảo bối, đột ngột một đám hầu nữ không tiếng động, chẳng biết từ đâu bất thình lình chui ra, tay cầm chổi tay cầm xẻng, mặt lạnh như đồ tể, không nói không rằng trực tiếp lao vào dùng hành động nói ra mụch đích. Cũng may tôi nhạy bén linh cảm tốt mới tránh thoát lưỡi xẻng tử thần từ sau lưng đánh lén. Rõ ràng cửa khóa bên trong, lại hoang mang không hiểu đột nhập vào bằng cách nào. Giằng co một hồi với bọn họ mới phát hiện sự tình không đúng, đánh đấm ác liệt như thế mà méo thấy có giọt máu chảy ra.
Cung Trường Lĩnh có điện thoại, đứng lên ra ngoài nghe. Tư Đồ nắm tay lại, đám nhẫn kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101730/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.