Tôi nhìn hắn nằm đó như chết rồi,gương mặt trắng bệch trông rất dọa người.Tôi đứng hít thở một chút cho lại sức rồi mới từ từ ngồi xuống .Lửa hútrất nhiều không khí khiến cho không gian càng ngột ngạt khó thở hơn, dễchết vì hít nhiều carbon dioxide. 
-Âu Tử Dạ! 
Tôi nhẹ giọng gọi, thú thật là giờ có muốn gọi to cũng chẳng có khí lực. 
-Âu Tử Dạ! Tỉnh !Tỉnh! 
Tôi thì thào nói rồi vỗ nhẹ vào mặt hắn hai cái, má rất lạnh, tâm như có bàn tay vô hình bóp chặt, chẳng lẽ thật chết rồi? 
Tôi đỡ hắn ngồi dậy ,dừng lại nghỉ một chút vô ý liếc mắt thấy trên mu bàntay phải của hắn có xăm một hình thú lấp lánh như dát lân tinh. Một conchim màu đỏ (朱鳥 ),cụ thể là chim sẻ giang rộng 2 sải cánh như được tạo ra từ lửa mà dân gian còn gọi bằng cái tên cung kính khác là Chu Điểuhoặc Chu Tước (朱 雀) . Chu tước,là thánh thú đại diện cho phương nam,mang sức mạnh tuyệt đối của lửa, sự bất tử và hồi sinh là một trong Tứtượng ( tứ thánh) thường bị so sánh với Phoenixđôi tức Phượng hoàng,hoặc thậm trí nhầm lẫn chúng là một, thực tế chúng là hai thực thể vớihai khái niệm khác nhau . 
Phượng hoàng là một trong tứlinh, trong thời kỳ nhà Hán (khoảng 2.200 năm trước)tượng thờ hoặctranh vẽ được thể hiện dưới dạng con trống (phượng, 鳳) và con mái(hoàng, 凰) quay mặt vào nhau. Nhưng dần dà thì sự phân biệt đực, cái đã gần như không còn và Phượng cùng Hoàng đã được trộn lẫn vào nhau thànhmột 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101576/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.