Dường như hắn nhất quyết muốn chỉ tấn công vào vị trí gáy của nó, hết lần này đến lần khác đều cố đâm vào thật sâu, rồi bị Đào Ngột hất văng đi, banđầu còn hoàn hảo tiếp đất ,hai lần sau thì trực tiếp lấy lưng nghênhđón.
Nhiệt khí xanh ngọc trên thanh đao lại nhạt đi ,mà âm khícủa Đào Ngột không thấy suy giảm mấy, hàn khí của nó như bòn rút sức lực hồi phục của hắn khiến động tác của Âu Tử Dạ chậm hẳn, phản xạ và tốcđộ chẳng còn uy thế lúc đầu.
Đầu óc tôi lại loạn chuyển, từ sau khi đám vong kia sáp nhập, là bọn chúng tiếp thêm sức mạnh? Sao lại nghịch lý thế này?
Đào Ngột lại gầm lên, thanh đao lại đâm xuống,hàn khí của nó lại lập tứcrừng rực bao bọc lấy Âu Tử Dạ như một tấm lưới ,lần này hắn trơ mắt nhìn bàn tay to lớn túm lấy cơ thể.
Cái đầu nó há ra đớp lấy thanhđao cùng lúc ném thật lực hắn đập mãnh liệt vào vách hang như ném quảbóng vào tấm bảng chắn phía sau rổ.
Hắn rơi xuống đất rồi xụi lơ không thấy phản ứng gì nữa, tôi thầm kêu hỏng bét,cắn răng đứng lên rồi bước thấp bước cao dùng thanh kiếm chống đỡ thêm mới miễn cưỡng đi tớivài bước.
Ma thú thân báo đầu hổ mặt người từ tốn quay sang lạicao ngạo nhìn tôi rồi khẽ hất đầu văng thanh đao kẹp ở hàm răng đi xa.Tôi lập tức đơ ra bất động,trong tình huống mà thần xui xẻo liên tục ởbên quạt gió tiếp sức thế này có muốn chạy cũng chỉ thêm lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/3101575/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.