Là tiếng ai gọi nghe vô cùng quỷ dị,âm vang như thể nơi địa ngục vọngtới.Tôi rùng mình ngó quanh,vẫn là một mình thôi trong bóng tối đenđặc.Mờ hồ xung quanh có ngàn vạn luồng âm khí vần vũ.
Lại bước đi trong vô vọng,như thể tôi đã từng mò mẫm như thế này cả mấy thiên niênkỷ,không phương hướng,không mụch đích,giống như một linh hồn bị giam cầm trong biển Vô Cực.Xung quanh có những tiếng động kỳ lạ đeo bám chẳngrời,giống như tiếng cười,lại tựa như tiếng khóc,có tiếng con nít trongveo hỏi tôi,lại có tiếng lão già bực bội chất vấn.
Nhưng thực chất tôi nghe không hiểu gì hết,hoặc là,đó không phải tiếng người.
Có tiếng gió lạnh lùng lao tới,giống như một trận kiếm khí hút gần hếttoàn bộ không khí xung quanh khiến tôi như cọng cỏ mềm ,ngã vậtxuống.Rồi bất ngờ có thứ gì đó nhũn nhũn bám lấy cổ chân,trong khi tôicòn chưa hiểu rõ sự tình thì đám nhũn nhũn không rõ hình thù đó trườntới ngày một đông đúc,giống như đám sâu bọ nhung nhúc,uốn éo vặn vẹotrên cơ thể khiến tôi chỉ muốn hét lớn.
Cổ họng lại như bị chúngbóp chặt,phát không ra âm thanh.Sự bất lực và nỗi tuyệt vọng xâm chiếmcả linh hồn lẫn thể xác,cảm giác hoàn hoàn không còn cơ hội chống trảkhiến tôi muốn buông xuôi.Trong giây phút cận kề sinh tử,cơ thể bị chônvùi trong đống bầy nhầy,tôi lại nhìn thấy một cái thứ hình thù giốngdáng người đứng lù lù ngay trước mặt,nếu muốn nó hoàn toàn có thể vươntay tùy thời kéo tôi ra.
Nhưng nó cứ đứng đó,im lìm không nhúcnhích.Hay vốn dĩ đó chỉ là ảo giác do tôi tự tưởng tượng,tạo ra một thứđể mang lại hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huyen-dia-hoang/143647/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.