Kết quả của việc giằng co cả một đêm là Lôi Tu Viễn ngã bệnh. Buổi sáng là lớp La Thành Tể, khi đã giảng được một nửa, Lôi Tu Viễn không hề báo trước mà bất tỉnh trên đất làm cho vị tiên sinh này lo lắng không yên vì hắn vẫn luôn quan tâm đến Lôi Tu Viễn, mưu tính muốn lấy lòng đứa nhỏ này để lôi kéo nó vào Lãm Thiên Phái thành công.
Bởi vì đệ tử tu hành mười mấy năm nay chưa từng có chuyện ngã bệnh như này và đệ tử tiên gia môn phái sẽ càng không bị phong hàn, nên khi Lôi Tu Viễn này bị bệnh làm nhóm tiên sinh lo lắng nháo nhào cả lên.
Tả Khâu tiên sinh lúc này không có ở Thư Viện, mà trong mấy người tiên sinh cũng chẳng có ai tinh thông y thuật, La Thành Tể chỉ biết truyền vài linh khí Mộc hành vào cơ thể hắn trước. Mộc hành linh khí này có tác dụng kí/ch thích, hy vọng sẽ có tác dụng với bệnh tình của hắn.
Sau khi ôm Lôi Tu Viễn quay về Gian Phòng Tĩnh Huyền, nhóm tiên sinh lần lượt cảm khái, Lâm Du cười nói: “Không biết Mặc tiên ngày thường dạy các đệ tử rèn luyện thân thể khỏe mạnh như thế nào, đường đường đệ tử tu hành lại bị bệnh phong hàn, đúng là lần đầu mới thấy.”
Lời này nói được tương đối khó nghe, giống như đang khiêu khích, nhưng Mặc Ngôn Phàm lại không nói lời nào, như là không nghe thấy. Miêu Lam Hân khụ một tiếng, chuyển đề tài làm dịu đi không khí: “Đứa nhỏ này hẳn là không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-huong-bach-mi/3704423/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.