"Tôi còn có chứng cứ." – Lục Khinh Lan nhàn nhạt mở miệng, so với giọng điệu nói chuyện thường ngày không hơn không kém.
Hai mắt Lăng Vi liền giật giật, nhìn chòng chọc vào Lục Khinh Lan, giống như muốn đem cô nhìn cho thấu, cô ta rất muốn biết, Lục Khinh Lan còn có bao nhiêu cái gọi là chứng cứ! Thế nhưng, mỗi một lần nhìn Lục Khinh Lan, trong lòng Lăng Vi đều gia tăng một phần bất an sâu sắc.
Có một loại cảm giác rằng, mặc dù hiện giờ, tuy Lục Khinh Lan biểu hiện khá bình tĩnh, nhưng chỉ e rằng, một khi thứ gọi là chứng cứ kia được cô xuất ra, thế nào cũng sẽ đem toàn bộ công ty rơi vào chấn động!
Lục Khinh Lan nhất định đã biết!
Tại sao? Kế hoạch này rõ ràng không chê vào đâu được, cũng chẳng có kẽ hở!
Giờ khắc này, Lăng Vi hoàn toàn không hối hận khi bố trí ván cờ này, cô ta chỉ hối hận đã tìm người không đủ thông minh, đến mức đủ làm cho Lục Khinh Lan có phòng bị!
Lăng Vi muốn mở miệng ngăn cản, thật không ngờ, chỉ mới cử động bờ môi, Lục Khinh Lan đã cướp lời trước: "Tiểu Dương, phiền cậu cầm giúp tôi một vật được gắn ở giữa phía sau cửa văn phòng, tôi tin rằng mọi người và Lăng tổng biên thấy qua sẽ hiểu rõ."
Bình thường khi Lục Khinh Lan nói chuyện làm cho người khác không cảm thấy áp lực nhưng hôm nay, mỗi khi cô cất tiếng, những người xung quanh đều cảm nhận được rất xa lạ, thần thái lãnh đạo rõ ràng, lại mang theo khí thế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1081027/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.