Sắc mặt Lục Khinh Lan ngày càng khó coi, trong lòng gấp rút, chỉ có thể nhờ cậy Diệp Đình Thâm:
"Đình Thâm, đưa em đến công ty trước đã, nhanh lên một chút!"
Diệp Đình Thâm không nói thêm lời này, sau đó giúp cô cài chặt dây an toàn, lái xe thẳng ra ngoài.
Đoạn đường cần năm mươi phút lái xe, chỉ với một nửa thời gian đã đến nơi.
Lục Khinh Lan vội vàng tháo dây an toàn, nhanh chóng cầm lấy túi của mình:
"Đình Thâm, nếu anh có việc, không cần đợi em!"
Một chân còn chưa bước ra, Diệp Đình Thâm đã kéo cô lại, sâu trong đáy mắt chứa đựng lo lắng:
"Khinh Lan, đừng hốt hoảng! Có việc gì gọi điện cho anh, được chứ?"
"Được!" – Lục Khinh Lan thuận tiện đáp lời, dừng một chút, cô vừa xoay người, nhanh chóng hôn lên môi anh, vừa nói: "Cảm ơn anh!"
Lục Khinh Lan chạy thẳng một mạch đến thang máy, bước vào, chậm rãi đợi đến tầng, cô nhìn vào gương bên trong, đầu tóc mình có chút xốc xếch.
Suy nghĩ một chút, cô hít vào thật sâu, cố gắng để bản thân đừng hớt hãi, sau đó quay về phía gương chỉnh sửa lại vẻ ngoài.
Lúc thang máy đến sảnh công ty, cô từ từ bước ra, ngẩng đầu, ưỡn ngực, nét mặt giữ nguyên một vẻ, không hề lộ ra một phần gấp gáp.
Cô biết, chuyện xảy ra, càng cuống quít sẽ càng làm mọi chuyện loạn hơn, cô cũng là Tổng giám phòng ban, nếu chính mình bối rối, cấp dưới sao có thể bình tĩnh?
Bước đến phòng làm việc, thanh âm Lăng Vi liền vang lên, dịu dàng điềm tỉnh:
"Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-hon-tham-ai/1080984/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.